Liên Hương

ĐƯỜNG XA


Ngày xa lắc chuyến xe đời rong ruổi
Nghe mông lung hoang vắng quãng đường dài
Khúc độc hành trên tay người lầm lũi
Ánh mắt nào trĩu nặng cả hai vai



Tay nâng niu từng sắc màu bé nhỏ
Những ngổn ngang gửi gắm một phần đời
Nhịp sống chảy theo vui buồn xanh đỏ
Ai biết rằng bao nhiêu giọt mồ hôi?

Ta trầm mặc trong sắc màu huyền ảo
Nghe " bóng mùa sang " hát khúc nghê thường
Ta tĩnh tại giữa dòng đời dông bão
Gọi " phục sinh về" dao dát một quê hương



Ừ ta đi dù đường dài xa lắc
Duyên nợ người mang trọn bước phiêu du
Xuân vẫn hoa và Hạ rày hong nắng
Dù hôm qua Đông đắng đót sương mù
 
Chiều tắt nắng bước chân ngày vội vã
Ta nợ tranh hay nợ những ân tình
Bên thềm vắng bóng ai buồn đơn độc
Đêm xuống rồi xao xác nụ hoa xinh

Ta muốn hoá thân làm ngọn gió
Thả chút phiêu du về với phương người
Ta muốn biến thành sắc màu cây cỏ
Ru nồng nàn bên cánh võng à ơi



Và ta biết ta không hề đơn độc
Dù bên đường xao xác lá Thu rơi
Bước nhỏ nhoi ta chỉ là chiếc bóng
Hãy mang theo ta nhé ở bên đời

 


 


 


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 18 tháng 3 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "ĐƯỜNG XA"